Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

Nỗi lòng người viễn xứ


20:48 18 thg 1 2012Công khai143 Lượt xem 14

Tôi là người con đã xa quê phiêu bạt nơi viễn xứ gần một phần tư thế kỷ.Trọn cả quãng đời tuổi trẻ tôi đã sống tha hương.Hơn 24 năm xa quê thì đã 22 năm tôi đón Tết nơi đất khách,quê người.Những cái Tết buồn tẻ và trống vắng .Buồn vì thiếu không khí ấm cúng của gia đình,thiếu những tia nắng Xuân mơn man,ấm áp và nhất là thiếu vắng cái cảm giác thiêng liêng,hồi hộp trong thời khắc giao thừa nơi đất Mẹ.
Thời gian tôi sinh sống ở Đức đã khá lâu,ấy vậy mà tôi vẫn không làm sao quen được với cảm giác thiếu vắng ấy.Cứ mỗi độ Tết đến,Xuân về trong lòng tôi lại gợn lên một nỗi buồn man mác khôn nguôi.
Nhớ gia đình,nhớ cha,mẹ,nhớ quê hương.... da diết.
Hình ảnh mà tôi hay hồi tưởng lại nhất đó là những cái Tết nơi quê nghèo của thời thơ bé,tuy bình dị,đơn sơ nhưng ấm áp,vui vẻ xiết bao.Cái cảm giác mừng vui khi được mặc bộ quần áo mới cùng bạn bè chạy khoe khắp xóm ,không khí ấm áp khi ngồi trông nồi bánh Chưng hay nỗi lo toan ,dành dụm bạc tiền để sắm Tết của mẹ,rồi niềm vui khi mấy nhà cùng "đụng" con lợn để chuẩn bị đón Xuân....Tất cả không khí nhộn nhịp,hân hoan ấy có lẽ mãi mãi chẳng thể nào phai nhạt trong tôi.

Giờ đây khi kinh tế cả nước đã khá hơn,chẳng còn mấy ai phải lo lắng,chạy vạy đón Tết ,khi mà ngoài siêu thị cái gì cũng có sẵn,chỉ cần "đảo một vòng" là có đầy đủ mọi thứ cho 3 ngày Xuân thì lại chẳng thể tìm đâu ra niềm sung sướng,sự háo hức chờ đón Tết của ngày xưa ấy nữa....
Có lẽ con người ta thường hay thích những thứ đắng ,cay,chua,chát cũng như hay "ôn nghèo,kể khổ" chứ mấy ai ghi nhớ sự sung sướng,ngọt ngào đâu.
Tôi biết cái gì cũng có "thời" của nó.Theo đà phát triển của Xã hội thì những sự "tiện lợi hóa","đơn giản hóa" cách đón Tết cũng là điều tất yếu thôi.Biết vậy nhưng sao lòng tôi vẫn không khỏi khắc khoải,hoài mong về ngày Tết của một thời thơ ấu khi mỗi độ Xuân về...
Hôm nay ,trong một ngày giáp Tết trên nước Đức xa xôi.Nhìn cảnh vật đìu hiu,giá lạnh ngoài trời ,cái cảm giác nhớ quê,nhớ nhà lại trào dâng mạnh mẽ.Những dòng cảm xúc bất tận ấy được tôi ghi lại thành mấy vần thơ,xin sẻ chia cùng tới bạn đọc.
Có lẽ bài thơ của tôi hơi buồn nhưng mong các bạn hiểu cho,giữa một không gian lạnh lẽo nơi tha hương lại trong những ngày cận kề cái Tết cổ truyền thiêng liêng của dân tộc thì khó tránh khỏi làm lòng người xốn xang,rung cảm.
Những ai đã từng đón những cái Tết xa nhà,xa quê thì chắc sẽ hiểu được nỗi lòng của tôi lúc này..

Woodsy Cabin
Nỗi lòng người viễn xứ
Tamanh
Một chiều giáp Tết nắng hanh hanh
Sương giá lạnh căm phủ kín cành
Cây xác xơ khô,trơ trụi lá
Em "ẩn" nơi nào hỡi lá xanh?
Lạnh lẽo làm sao Tết xứ người!
Tìm đâu nắng ấm,sắc hoa tươi
Bữa cơm sum họp ba mươi Tết
Bên những người thân ,rộn tiếng cười
Có lẽ giờ này nơi phương xa
Miền đất dấu yêu-chốn quê nhà
Mẹ cha khắc khoải,lòng thương nhớ
Đứa con phiêu bạt phía trời xa
Chúng con nhớ lắm-đất mẹ ơi
Ngày Tết quê hương thắm tình người
Cầu chúc muôn nhà Xuân yên ấm
Mong một ngày về giữa Xuân tươi.
Lauingen 28-01-2012

2 nhận xét:

  1. "Có lẽ con người ta thường hay thích những thứ đắng ,cay,chua,chát..."
    Nói tóm lại:
    -Khổ quen rồi xướng không chịu được?

    Trả lờiXóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:-t
:D
:p
:)
:(
:-o
:-*
=((
=))
:((
[-(
:-h
\m/
@};-
>:D<
[-X
=D>
*-:)
B-)
:">
:-bd
8->
I-)
:x
X(
;;)
;)
:-$
:-/

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang